Đợi sau khi tất cả mọi người đều rời khỏi, Như Thúy cô nương đạp rơi hài trèo lên trên giường, với tay ôm hông hắn, siết chặt lấy hắn, giống như làm vậy hắn sẽ khỏe nhanh hơn. 
Ôn Lương mỉm cười, nhưng vẫn nói: "Nha đầu, đừng dựa gần quá, sẽ lây bệnh cho nàng." Lời tuy nói vậy, nhưng vẫn với tay ôm eo nàng, không cho nàng cơ hội lùi ra, đúng là trong ngoài không đồng nhất. 
Nàng hiếm khi không ba hoa với hắn, tha thiết ôm chặt hông hắn không buông. 
Cho đến khi tiếng gõ cửa vang lên, biết là thuốc đã sắc xong, Như Thúy cô nương xoa nhẹ đôi mắt buồn ngủ díp lại, ngay ngay ngắn ngắn ngồi vào bên giường, hô một tiếng "Vào đi", ngoài cửa, Thanh Y bưng thuốc đẩy cửa tiến vào. 
Thanh Y đặt chén thuốc xuống, lại dọn dẹp phòng, rồi bưng tới một chậu nước sạch ấm áp, thức thời lui ra khỏi phòng đứng chờ. 
Sờ soạng chén thuốc, nóng khiến nàng vội vàng rụt tay lại, sau đó đi vắt khăn mặt lau chùi thân thể bị mồ hôi làm ướt dính, thuận tiện giúp hắn thay bộ áo ngủ đã bị mồ hôi làm ướt. 
Tinh thần Ôn Lương không chống chọi được bao lâu, đầu vẫn choáng váng nặng nề, sau khi uống thuốc xong đã chìm vào giấc ngủ. Như Thúy sờ sờ trán hắn, còn hơi nóng, nhưng đã không nóng như lúc nãy, đại phu nói, chỉ cần cẩn thận săn sóc qua khỏi đêm nay là được. Lại ló đầu nhìn vết thương trên trán hắn, bầm đen một mảnh, bởi vì lúc nãy toàn thân đổ mồ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-ngoc-nghech/3175230/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.