Rất nhanh đã đến mười lăm tháng tám Tết Trung Thu.
Ngày mười lăm tháng tám này là vừa qua một nửa của ba thángmùa thu, nên gọi là “Trung Thu”, còn được gọi là “Thu tịch”.
A Nan ở thế giới này đã gần hai mươi năm, đương nhiên biết TếtTrung Thu ở thế giới này so với trước kia cũng không khác lắm, ngoài tế nguyệt(cúng trăng) ăn bánh trung thu, buổi tối còn có các hoạt động như ngắm hoađăng, múa rồng lửa vân vân.
Mỗi năm một lần ăn bánh trung thu, A Nan nghĩ đến các loạimùi vị của bánh trung thu, mắt A Nan sáng rỡ.
Do đó, nhóm đầu bếp trong biệt trang lại gặp bi kịch rồi.
Vị thai phụ quý giá nào đó vì hương vị của bánh trung thu, lạibắt đầu dằn vặt người. Trừ bánh ngọt bánh mặn truyền thống, nhóm đầu bếp còn phảitheo khẩu bị của bạn thai phụ mà làm ra bánh chua, bánh lạt, bánh đắng. Tổng lại,đúng là tụ đủ ngũ vị chua ngọt đắng cay của nhân sinh.
“Nhân sinh ngũ vị nha, hôm nay chúng ta nếm thử nào ~~” ANan mặt tham ăn nói, lại không biết một yêu cầu vì tâm huyết dâng trào của nàngmà nhóm đầu bếp của biệt trang tốn biết bao nhiêu tế bào não, thật đúng là giàyvò người ta.
Không chỉ như vậy, nói xong yêu cầu với bánh trung thu, bạnthai phụ thấy bánh bao nhỏ đi tới cùng trung khuyển con của sói đi theo sau, lạicó ý tưởng: “Ai nha, bánh trung thu bình thường đều tròn nhỉ? Không bằng chúngta làm vài hình dáng khác đi, ví dụ như, hình vuông, tam giác, hình bánh bao,hình sói con
Nghe bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-kho-lam/1407583/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.