Triệu Kỳ Hoa khóc thật thương tâm, nha hoàn Tiểu Lục đứng mộtbên nhỏ giọng khuyên, A nan trầm mặc uống trà, vì thật sự không biết nói gì. Chẳnglẽ muốn nàng làm thánh mẫu nói, “Thực xin lỗi, ta không biết tâm ý của ngươi đốivới Vương gia, ta cảm thấy thật có lỗi, ta không phải cố ý……” linh tinh kiểutuyên ngôn của thánh mẫu? Thật có lỗi, cô nương nàng tuy không phải người xấu,nhưng trình độ tốt cũng có hạn, nam nhân của mình là của mình, ai cũng không thểcướp, trừ phi nàng bỏ.
Bánh bao nhỏ vốn đang chuyên tâm chơi với ngọc bội, là miếngngọc bội nhị cữu cữu của bé tặng, nhưng trong không gian yên tĩnh, tiếng khóc củaTriệu Kỳ Hoa thật rất rõ ràng, khiến cho tiểu bánh bao đang chuyên tâm chơi nhịnkhông được ngẩng đầu nhìn.
“Nương?”
A Nan buông chén trà, sờ sờ đầu nhỏ của bé, không nói gì.
Tiểu bánh bao nghiêng nghiêng đầu, sau đó vươn tay hướng ANan, A Nan ù ù cạc cạc ôm lấy bé, thấy một ngón tay béo của bé chỉ xuống đất,cũng không biết bé muốn làm gì, liền ôm bé xuống đất.
Vừa đến mặt đất, bánh bao nhỏ nghiêng ngả lảo đảo đi về phíaTriệu Kỳ Hoa, đôi tay trắng noãn béo béo vịn trên đầu gối nàng, ngẩng khuôn mặtnhỏ nhắn nhìn nàng.
“Di, đừng, khóc!”
Thanh âm non nớt mềm mại, nhưng rất rõ ràng.
Tiểu Lục kinh ngạc nhìn bé, tựa hồ không ngờ đứa bé nhỏ nhưvậy đã biết an ủi người. Tiếng khóc của Triệu Kỳ Hoa ngưng bặt, dời tay áo chemặt, nhìn đứa bé nho nhỏ trước mặt.
Tiểu tử kia nhìn nhìn nàng, sau đó một tay nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-kho-lam/1407569/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.