Thời điểm A Nan tỉnh lại sau cơn hôn mê, ý niệm đầu tiên làtìm bánh bao nhỏ từ trong bụng nàng chui ra.
Tuy bánh bao nhỏ giày vò nàng đến thảm, khi sinh ra rồi,lòng lại tràn đầy yêu thương, hận không thể đem hết những thứ tốt nhất trongthiên hạ đưa đến trước mặt nó, chỉ nguyện nó bình an hạnh phúc mà lớn lên, thuậnthuận lợi lợi đến già.
“A Nan.”
Giọng nam trung trầm thấp vang lên, tầm mắt đang tìm bánhbao nhỏ của A Nan chuyển đến trên người nam nhân trước giường. Bên ngoài trờiđã tối, tiếng gió tuyết gào thét không ngừng, trong phòng lại rất ấm áp, ngọn nếntrên bàn yên tĩnh cháy, ngẫu nhiên lay động dưới cơn gió lạnh len vào trongphòng.
Dưới ánh lửa nhấp nháy, A Nan nhìn nam nhân ngồi bên giường,đôi mắt sâu thẳm trầm mặc nhìn nàng.
“Vương gia, con chúng ta đâu?” A Nan cảm thấy loại đau đớnxé rách còn lưu lại ở hạ thể, khiến nàng muốn ngồi dậy có chút khó khăn. Bấtquá, so với những thứ này, nàng càng để ý đứa nhỏ nàng vất vả mang thai mườitháng sinh ra hơn.
Sở Bá Ninh vươn tay nâng nàng dậy, đem cái gối đầu lớn kêphía sau nàng, để nàng ngồi trên giường.
A Nan biết tình trạng của chính mình bây giờ nhất định rất tệ,dù có nha hoàn sửa soạn qua, nhưng bộ dáng của sản phụ tuyệt đối là rất khóxem, không chỉ sắc mặt tệ, trên người còn lưu lại mùi máu tươi nhàn nhạt. Chỉlà nam nhân trước giường dường như không có ý định rời đi, hắn nhìn chằm chằmnàng thật lâu, dùng loại ánh mắt nàng không lý giải nổi mà nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-kho-lam/1407560/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.