Trong sảnh, Ôn Lương đang cúi gằm đầu uống trà, Như Thúy đứngở một bên lặng lẽ châm trà cho hắn.
Nha hoàn giữ cửa vén rèm lên, Sở Bá Ninh cùng A Nan đi vào,liền nhìn thấy thần sắc bất ổn của bạn quân sư.
A Nan một thời gian không thấy quân sư, không khỏi thấtkinh. Bởi vì hình tượng lúc này của Ôn Lương thật sự không tốt, người này mặcdù phẩm hạnh không tốt, nhưng hắn bởi vì ngày thường tốt, khí chất lại xuấtchúng, phong thái khi giơ tay nhấc chân khiến người tán thưởng không dứt, chỉ liếcmắt quên cả tranh luận.
Nhưng bây giờ, gương mặt của Kinh thành đệ nhất mỹ nam tử cóđầy dấu vết tím bầm, mới cũ đều có, vừa nhìn thì đã biết bị người nào đó đánhcho một trận. Trên dưới của đôi mắt quyến rũ ngày thường đều quầng thâm đen,nhìn thì đã biết nắm đấm của ai kia không hề nương tay chút nào Y phục trên ngườibẩn thỉu, giống như vừa lăn lộn trong bùn xong mới đến đây, quanh thân hơi thởcũng không còn dấu vết quang vinh chói lọi của quá khứ, có vẻ hết sức trầm thấpchán nản.
A Nan cảm thấy, bộ dáng Ôn Lương bây giờ thoạt nhìn giốngnhư đã chịu khổ giày xéo khủng khiếp.
Vốn là mỹ nam quang vinh chói lọi biến thành bộ dáng thếkia, thật đúng là khiến người có chút khó tiếp nhận, rất dễ dàng liền sinh ra mộtcảm giác đau lòng là đã quá phí phạm của trời
Ôn Lương nhìn thấy bọn họ đi vào, không có tinh thần gì chắptay một cái, “Vương gia, Vương phi.”
Sở Bá Ninh lại giống như không thấy, thẳng ngồi xuống, từ từuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-kho-lam/1407538/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.