Ôn Lương đứng ở cửa chánh phòng kêu một hồi, chọc cho ngườilàm trong phủ không chịu nổi phải bịt tai tránh đi nơi khác, như thế có thấy đượcmức độ vô sỉ của bạn quân sư nào đó.
Mà Ôn Lương cũng không hề để ý, tiếp tục nói: “Thấy Vươnggia ngài bị thương, Tử Tu rất đau lòng……” … Nghe thế khiến người khác không khỏimơ tưởng viễn vông, sẽ liên hệ lại lời đồn đãi mấy tháng gần đây ở Đồng Thành,thật đúng là làm cho người khác không khỏi suy nghĩ đến một đoạn chuyện xưakhông thể nói giữa Vương gia cùng Ôn quân sư.
Cho đến khi Sở Bá Ninh đem khuôn mặt tuấn tú nghiêm túc đangđen lại ra ngoài, bọn hạ nhân đang suy nghĩ viễn vông liền câm như hến, khôngdám tưởng tượng nhiều. Mà Ôn Lương lại cười nói rôm rả, hồn nhiên không hãi sợ.
Sở Bá Ninh dùng ánh mắt lạnh như băng liếc nhìn hắn một cái,đi về phía thiên sảnh, hừ một tiếng nói: “Lại đây cho Bổn vương!”
“Dạ, Tử Tu nghe lệnh!”
Ôn Lương đi theo Sở Bá Ninh nhất không quên nháy mắt mấy cáivới A Nan, lấy quạt che miệng cười một hồi, chân dài một bước, vội vàng đitheo.
“Rõ ràng Vương gia phải nên nói cút đi……”
Như Thúy đi theo sau lưng A Nan nhỏ giọng làu bàu, Ôn Lươngkhông thấy mệnh lệnh này của Vương gia, tựa hồ khiến cho nha đầu này rất khôngvừa lòng. Vậy mà, mặc dù thanh âm Như Thúy nhỏ, nhưng Ôn Lương đi ở đằng trướcvẫn nghe được, dưới chân lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã xuống.
Nhìn thấy bộ dạng muốn té của Ôn Lương, trong lòng A Nan cườimuốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-kho-lam/1407534/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.