A Nan mặttràn đầy từ ái, dùng mắt mắt trìu mến nhìn nhân sâm, bộ dáng khôngcó tiền đồ khiến Như lam nghiêng đầu, nhắm mắt làm ngơ. Giống như ANan còn có Như Thúy, nha đầu này cũng đang nhõ dãi thèm thuồng nhìnnhân sâm.
“Tiểu thư,nếu đem địa tinh này bán, chúng ta chắc chắn phát tài đó!” Như Thúylau nước miếng nói.
“Không cótiền đồ!” A Nan làm bộ đánh nàng, “Đây là đồ tốt để cứu mạng đó,ngàn vàng khó mua, em lại dám nói bán nó đi, thật không có kiếnthức!”
Đem nhahoàn không có kiến thức kia giáo huấn một trận, A Nan cẩn thận từngli từng tí đem nhân sâm để vào trong hộp, trinh trọng giao nó cho NhưLam, để nàng cất đi, không chừng một ngày nào đó sẽ phải nhờ nócứu mạng, dù sao có nó trong tay, coi như là thần y rồi!
A Nan rấtcó gắng mới đem cảm giác hưng phấn có được bảo bối mà đè xuống,sau đó mới nhớ lại chuyện hôm nay vào cung, lập tức cho người mời Anma ma tới.
“Vương phi,ngài tìm nô tỳ có chuyện gì?” Sau khi An ma ma đi vào, trực tiếp hànhlễ.
A Nan gọidậy, mang nụ cười thân thiện trên mặt nói: “An ma ma, hôm nay vào cung,mẫu hậu nói với bổn cung, hai cô nương Họa Ý, Phong Nhã có thể đểbổn cung làm chủ an bài. Ngươi xem, đem hộ dán hoàn trả lại cho họ,cho các nàng chút bạc rồi trả về được không?”
Ở thờiđại này, cung nữ sẽ có một thứ gọi là “hộ dán”, là thứ chứng minhthân phận của các nàng. Nếu như muốn đưa họ ra khỏi cửa, không chỉcấp bạc là xong, mà còn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-kho-lam/1407507/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.