Bởi vì trên xe có thai phụ, hơn nữa lại mang thân phận tôn quý, cho nên tốc độ của xe ngựa rất khác thường, tựa hồ như trên đường không có xe ngựa của ai chạy chậm như xe ngựa của hắn.
Chỉ là, bởi vì từ Lĩnh Nam tới Khai Dương thành phần nhiều là đường núi, cho nên Liễu Hân Linh đành phải chịu đựng. Nhưng nếu là đường thẳng, nàng thật sẽ phát cáu.
đi với tốc độ của con rùa như thế, nàng sợ hơn một tháng cũng chưa đến được Khai Dương thành. Hơn nữa, khi nàng biết được từ một thị vệ rằng nếu xe ngựa đi với tốc độ bình thường thìchỉ cần năm ngày đã tới được Khai Dương thành thì nàng thật rất muốn phản ứng.
Rốt cuộc là dùng tốc độ chậm chạp thế nào mới có thể biến lộ trình năm ngày thành một tháng a? Nàng thật lòng muốn phạt vị thế tử gia trông gà hoá cuốc nào kia phải quỳ gối. Hơn nữa, nghĩ đến sẽ phải ở trên xe ngựa một tháng, sắc mặt nàng không khỏi xám ngắt xanh xao.
Mặc dù nàng không say xe, nhưng lảo đảo trong xe ngựa cả ngày cũng sẽ mệt mỏi.
Buổi trưa, bọn họ đến một trấn nhỏ tương đối ít dân, tìm khách điếm sạch sẽ để ăn trưa rồi nghỉ ngơi.
Vốn Sở Khiếu Thiên nghĩ hôm nay ở trong tiểu trấn tìm nơi ngủ trọ, ngày hôm sau mới lên đường —— mấy ngày nay bọn họ luôn đi nửa ngày, còn nửa ngày dùng để nghỉ ngơi. Chỉ là sau khi Liễu Hân Linh nhìn hắn một cái, vị thế tử gia lập tức hiểu lầm ý của nàng, cho là nàng ngại khách điếm ở trấn vừa nhỏ vừa nát lại không sạch sẽ, hắn hỏi thăm kỹ càng biết được còn cómột thành trấn nữa cách đây hai canh giờ đi đường, Sở Khiếu Thiên lập tức quyết định phải đến trấn kia để nghỉ ngơi.
Liễu Hân Linh khóe miệng co rút, không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-cuc-khoe/2520337/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.