Edit: Mỹ Lệ.
Beta: Lyly.
Lập tức mọi người đều đi hết, Liễu Hân Linh ngồi trên trường tháp, chờ nha hoàn đem thuốc đã sắc bưng lên uống, trong lúc nhất thời có chút nhàm chán.
Mặc Châu rót cho nàng chén nước ngọt họng, mặt không thay đổi liếc nhìn cái chân bị thương của nàng, từ từ hỏi: "Tiểu thư, còn đau phải không?"
"không đau lắm rồi." Nghe Mặc Châu vừa nói như thế, Liễu Hân Linh lúc này cũng cảm thấy đau đớn trên chân lúc trước chỉ còn lại mơ hồ, thật không có đau như lúc trước.
"Quý thái y kê đơn thuốc có tác dụng đấy." Mặc Châu có chút hài lòng,"Chỉ là tiểu thư, gần đây có phải hay không quá xui xẻo?"
Liễu Hân Linh hồi tưởng từ ngày mình gả tới nay, hình như thật đúng là quá xui xẻo.
Liễu Hân Linh thở dài, "Có lẽ là vị thần xui xẻo tới quấn ta đi."
Mặc Châu bĩu môi,"thật ra thì nô tỳ cảm thấy, người là vô tội bị liên lụy thôi. Con ngựa kia lúc nào thìkhông nổi điên, cố tình lúc Tạ thiếu gia đi tới nổi điên, có lẽ là Tạ thiếu gia trên người có thứ gì làm nó nổi điên đấy."
Liễu Hân Linh ngớ người, cảm thấy cũng có khả năng này. Đột nhiên cảm thấy Mặc Châu thật ra thì còn có thiên phú trinh thám.
"Tiểu thư, lần sau gặp phải loại chuyện như vậy, cũng đừng giấu giếm gì nữa, trực tiếp lên đi! Nô tỳ cũng không tin có âm mưu quỷ kế gì có thể thương tổn được tiểu thư." Mặc Châu đề nghị."Vừa lúc, cũng có thể còn ngăn được những thứ không an phận kia, tránh cho chúng ta phòng tới phòng lui cũng bị gây phiền toái.
"......"
Liễu Hân Linh nhìn mặt không chút thay đổi khí thế ngập trời, lập tức phong Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-cuc-khoe/2520268/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.