Mà lúc này, khi Mặc Châu phát giác nhiệt độ của Liễu Hân Linh càng ngày càng cao thì nôn nóng muốn chết. 
Nếu tính theo lộ trình bình thường, thì hơn nửa canh giờ họ có thể ra khỏi rừng cây này, sau đó có thể đến các nhà nông lân cận xin thảo dược hạ sốt, nhưng bởi vì bệnh tình Liễu Hân Linh ngày càng nghiêm trọng, đã đến mức nửa tỉnh nửa mê, bất đắc dĩ, Mặc Châu chỉ có thể cõng nàng, cho nên đi hơn nửa canh giờ, họ vẫn chưa đi được một nửa lộ trình. 
Mặc Châu mấp máy môi, nàng không biết gì về thảo dược, cho nên không cách nào tìm thảo dược hạ sốt cho tiểu thư nhà nàng, chỉ có thể xé y phục ướt nhẹp của mình buộc lên trán Liễu Hân Linh, sau đó tiếp tục đi. Mặc dù rất vất vả, chân nặng nề giống như đúc bằng chì, nhưng nàng không thể buông xuôi. Trong lòng nàng, tiểu thư chính là trời, là tất cả của nàng, nàng không thể bỏ tiểu thư. 
Cho nên, đối với việc phải đỡ Liễu Hân Linh đi, Mặc Châu không có gì oán thán trong lòng, càng không có nghĩ tới dừng lại nghỉ ngơi. Mặc Châu nhớ tới lúc tám tuổi thì nàng bị bán vào Liễu phủ, được Liễu phu nhân chọn tới hầu hạ bên cạnh tiểu thư, sau đó phát hiện bí mật của tiểu thư, từ đó nàng cùng với tiểu thư cùng nhau cấu kết làm việc xấu, vì tiểu thư mà che giấu bí mật. Nhiều năm chủ tớ, tiểu thư đối xử tốt với nàng làm nàng cả đời ghi khắc cảm tạ, các nàng tuy không phải tỷ muội mà hơn hẳn tỷ muội, tiểu thư trong lòng nàng chính là toàn bộ thế giới không cách nào thay thế. 
Mặc Châu lau đi mồ hôi trên trán, đem người trên lưng nhấc cao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-cuc-khoe/2520242/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.