Hoàng cung Diệu quốc, hậu hoa viên
“Việc này cứ vậy?” Ngón tay thon dài trong trắng dừng một viên cờ màu đen ở trên bàn cờ, da thịt trắng nõn cùng ngọc thạch đen thuần tương phản đối lập, càng thêm tôn lên tay kia trắng nõn như ngọc, cực kỳ dụ hoặc.
Hứa Từ nhìn không khỏi ngây ngốc, “Thái tử điện hạ, tay ngươi còn lóng lánh trong suốt hơn Tuyết Nhũ ngọc thạch mà Tuyết quốc tiến cống mấy phần.”
Lý Hạo Sâm im lặng cười, tùy tay cầm lấy thước thanh ngọc đặt bên bàn cờ nhẹ nhàng gõ đầu Hứa Từ, động tác ưu nhã thong dong, “Cố ý nói lòng vòng, tuổi còn nhỏ, lại biết trêu chọc người.”
“Ai u uy, điện hạ một giới tử này của ngươi hạ xuống, đầu Hứa Từ đều choáng hoảng.” Hứa Từ giả vờ khóc đau, xoa xoa thịt thịt trên trán, nghiêm trang nói, “Thiên địa làm chứng, điện hạ ngươi thật oan uổng Hứa Từ. Ta một chút cũng không có ý trêu chọc ngài nha, ta nói đều là lời thật.”
“Ai, ” Tùy tay hạ một viên trắng, Hứa Từ lắc lư đầu nói, “Long chương phượng tư, khí vũ phi phàm, mạo nhược Phan An, kinh vi thiên nhân. Cũng không biết tương lai sẽ là ngày quý nữ nhà ai phúc khí tràn đầy, có thể gả cho thái tử điện hạ ngài.” Trong giọng nói mang theo một chút chua xót.
“Nói được đạo lý rõ ràng, ngươi nói cho cô, từ đâu học được mấy lời nịnh nọt bưng bít của người ta. Nói ra cũng không biết đỏ mặt, chớp mắt.” Lại một thước gõ xuống, Lý Hạo Sâm mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-than-nan-vi/2007895/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.