Hứa Từ lôi lôi kéo kéo lộ ra xương quai xanh trắng nõn khêu gợi, cậu chợt thấy thái tử đạp cửa vào, thân thể vốn đã lúng túng thì lại càng thêm lúng túng.
Mặt cũng xấu hổ phủ đầy rặng mây đỏ, quả thực là bộ dáng bị người khi dễ.
Hứa Từ cầu cứu nhìn phía thái tử, trong mắt hàm chứa xấu hổ và giận dữ cùng bất lực, “Thái tử điện hạ, mau tới điểm huyệt ngủ của bà ta.”
Thái tử điện hạ uy vũ lúc này mới từ trong lơ đễnh thanh tỉnh lại, nhanh chóng nhanh chân tiến lên, điểm huyệt ngủ của Hoàng đại nương, bà lão “Ưm” một tiếng, sức tay không còn, suy sụp xụi lơ trên đất.
Hứa Từ vỗ lồng ngực, thở hổn hển, đang định nói chuyện. Liền thấy trên người nhẹ nhàng, kinh ngạc xong mới phát hiện thái tử không biết từ lúc nào đã đi đến bên cạnh mình, chặn ngang ôm lấy cậu.
Nhìn khuôn mặt tươi cười trêu ghẹo của thái tử, đầu Hứa Từ nổ bùng. Trên mặt nóng cháy, xấu hổ đến nỗi nói không ra nửa câu, tùy ý thái tử ôm lấy.
Thái tử nhặt áo ngoài màu đỏ rơi xuống đất của Hứa Từ lên phủ lên người Hứa Từ, nói với A Ngưu một câu “Hảo hảo giải quyết tốt hậu quả” liền không quay đầu lại, vội vàng ôm Hứa Từ ra khỏi cửa phòng, đi đến phòng mình.
A Ngưu ôm Hoàng đại nương đặt ở trên giường, quay đầu nhìn nhìn cả phòng bê bối, nhún vai, yên lặng dọn dẹp. A Ngưu tuy ngốc chút, nhưng có tính cách tốt, chịu khổ chịu mệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-than-nan-vi/2007854/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.