Đại ca Phương gia lúc trước gặp mấy người này, quần áo mộc mạc tự nhiên, liền nghĩ là người nhà bình thường.
Nhưng hôm nay nhìn thấy Lý Hạo Sâm một thân tư thái người thượng vị, khí thế lại bức người. Chỉ trừ thiếu niên hồng y cạnh hắn đối đáp tự nhiên, vài vị khác vừa nhìn liền là người khí chất bất phàm lại giữa lơ đãng toát ra sợ hãi và kính sợ với nam tử hắc y, càng làm người ta cảm thấy khó có thể tin tưởng.
Người này nhất định phi phú tức quý (không giàu thì cao quý),có quyền thế.
Lại nghe ý tứ trong lời nói của Lý Hạo Sâm, bọn họ không muốn lo chuyện này.
Nếu là như thế, vậy hai huynh đệ nhà mình làm sao đây?
Đại ca Phương gia có chút hoảng, cẩn thận đặt Côn Sơn Dạ Quang qua một bên, chắp tay với Lý Hạo Sâm đau khổ nói: “Lâm Bách Phú giam hai huynh đệ của ta, tiểu nhân khẩn cầu đại nhân cứu cứu hai vị huynh đệ kia của ta đi! Đại nhân sau này nếu có chỗ dùng đến tiểu nhân, tiểu nhân nhất định muôn lần chết không chối từ.”
Mặc Dạ đã hồi kinh viện binh, nhanh chóng trở về còn phải bảy tám ngày.
Kế hoạch ban đầu của họ là thừa dịp mấy ngày nay ngầm hỏi chứng cứ, đến lúc đó tang vật đều lấy được, một lưới bắt hết Lâm đảng.
Vừa nãy cứu ba người Phương gia đã gợi ra chú ý của Lâm gia, nếu cứu người nữa, chẳng phải là sẽ rút dây động rừng.
Bọn họ giờ còn chưa có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-than-nan-vi/2007841/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.