Nếu người ta không nói đạo lý, hắn có thể ra tay đánh người đến khi người ta nói đạo lý
Edit: Uyển Sung dung
Beta: Hy Thái Phi
Quan Quân Hầu Bùi Độ choàng chiếc áo ngoài màu xanh trên người, nắm một thanh trường kiếm lớn cao đến ngực trong tay, hai mắt híp lại, không nháy chút nào mà nhìn chằm chằm vào Bình Hương Hầu.
"Lúc nào thì nhi tử của lão tử đến phiên ngươi dạy dỗ?"
Đừng tưởng rằng Chiến Thần trong truyền thuyết chính là một đại hán có cánh tay rộng đến mức ngựa có thể phi, nắm tay lớn đến nỗi người có thể đứng. Kỳ thật Quan Quân Hầu Bùi Độ trong hiện thực chỉ là một nam nhân trung niên cao gầy, tuổi gần bốn mươi, lông mày lưỡi mắc, đôi mắt hẹp dài, mũi thẳng môi mỏng, tuy hình dạng trông có hơi tiều tụy, nhưng lại có thể nhìn ra bộ dáng tuấn tú lúc còn trẻ tuổi.
Nếu không phải hắn cầm thanh kiếm lớn mang tính đại biểu trong tay, Bùi Độ thoạt nhìn càng giống như phu tử về quê dạy vỡ lòng cho trẻ con, mà không phải một Đại tướng quân thúc ngựa cầm thương, mang theo hai mươi vạn Bùi gia quân quét ngang thiên hạ.
Nhưng kỳ thật Bùi Độ có tướng mạo văn nhã lại không biết chữ, nhiều năm như vậy, hắn chỉ miễn cưỡng nhận ra chữ "rượu" trong quán rượu và vừa vặn mười con số dùng để trả tiền.
Bình Dương trưởng công chúa cũng không biết chữ nhiều, dù có mỹ mạo nổi tiếng thiên hạ và một nam nhân có giá trị vũ lực không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-hau-thuc-nhan/2410403/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.