Edit: Nguyệt Sung Dung
Beta: Nguyên Đức Phi
Thấy tầm mắt Hoàng hậu nhìn đến mình, Đoạn di nương mím môi cười trên mặt mang theo vẻ vô cùng thân mật, một cách cực kì tự nhiên. Bà ta đã hơn ba mươi tuổi nhưng bảo dưỡng tốt, bên ngoài thoạt nhìn chỉ giống như thiếu nữ tròn đôi mươi, làn da trắng mịn, một chút nếp nhăn nhỏ cũng không có. Nếu bàn về dung mạo Đoạn thị kì thật không sánh bằng Bùi thị, tuổi cũng lớn hơn Bùi thị không ít nhưng cũng có lúc, tình cảm của con người vốn không đơn giản do vẻ bên ngoài hay tuổi tác lớn nhỏ định đoạt. Đoạn thị là biểu muội của Triệu Phùng Xuân, cũng là nhân tuyển làm con dâu mà Triệu lão thái thái vừa ý. Nếu như năm đó không phải Quan Quân Hầu phủ kén rể, chỉ e Đoạn thị bây giờ đã là Triệu phu nhân, chứ không phải là một di nương.
Triệu lão thái thái tất nhiên thiên vị cháu gái này, để cho nữ nhân Bùi gia kia thấy mà khó chịu. Trong lòng bà, nhi tử chính là trăm tốt ngàn tốt. Triệu Phùng Xuân có thể ra mặt với người đời đều là bởi vì hắn có bản lĩnh, chứ không hề có chút quan hệ gì với Bùi gia. Bùi gia một mực gả hai nữ nhi đến, hại cháu gái bà chỉ có thể ủy khuất làm thiếp.
Qua nhiều năm như vậy, địa vị của Đoạn thị ở trong nhà vững như núi, một mặt nguyên nhân là do có lão thái thái thiên vị, còn mặt khác chỉ e là do Triệu Phùng Xuân chột dạ, trong tình cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-hau-thuc-nhan/2410199/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.