Long Hiên ngẩng đầu, ngạc nhiên.
Tầm mắt của hắn dừng trên đôi mắt ngọc bích u lãnh kia, đôi mắt giống băng ngọc khiến hắn bất giác rùng mình, thần kinh căng thẳng, thân thể cũng vô thức phòng bị. Ánh mắt kia phát hiện ra hắn tuy rằng cẩn tiểu thận vi nhưng thực tế như lâm đại địch (?),mờ mờ ảo ảo có một tia cười lạnh cùng chế giễu lướt qua trong mắt, cảm giác quen thuộc khiến Long Hiên ngẩn ra, sau đó hắn thấy mái tóc vàng trong trí nhớ.
Mái tóc vàng dài, được túm gọn bằng một dải lụa đen, chủ nhân mái tóc cũng một thân âu phục màu đen, thân thể so với Long Hiên thì nhỏ gầy hơn, lại cao ngất như thanh trúc, da thịt trắng nõn trơn mềm, đôi môi hồng đỏ, cái mũi cao ngạo thẳng tắp như chính chủ nhân nó, hai tròng mắt ngọc bích lãnh liệt, giống như cái lạnh của Bắc cực, mỹ nhân băng giá.
K!
Trái tim Long Hiên như có cái gì đó bóp chặt, khiến hắn nhất thời cảm nhận ngạt thở. Đây mới là bộ mặt thật sự của K, đây mới là bộ dáng chân chính của y, nhân tài như vậy mới xứng với khí chất thanh ngạo kia.
Tuấn mỹ như thế, lãnh túc (lạnh nhạt nghiêm túc) như thế, khác hẳn với người thường như thế. Long Hiên vạn lần không nghĩ sẽ gặp được K trong trường hợp này, hơn nữa lại nhìn thấy bộ dạng chân chính của y.
“Quân Liễm!” Đang lúc hắn kinh ngạc thì Sở Ly lại theo hắn ngước nhìn cầu thang.
Long Hiên quay đầu lại cùng Trịnh Ân liếc mắt một cái, đồng dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-dai-hau-cung/1288492/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.