Để K lại chăm sóc người bệnh, Long Hiên mang Phương Nam cảm xúc mơ hồ rời khỏi bệnh viện. Trước khi đi, K túm lấy cánh tay của hắn, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm hắn hồi lâu, mới nói: “Ngươi chắc chắc ta sẽ không hại ngươi? Nhược điểm của ngươi trong tay ta đang ngày càng nhiều.”
Long Hiên giữ lấy tay y, mân mê những ngón tay thon dài hoàn mỹ, da thịt trên mu bàn tay so với người da vàng trắng nõn hơn nhiều, lại nhìn hai tròng mắt màu hổ phách sâu thẳm trên khuôn mặt bình thường, Long Hiên cười ám muội. Khuôn mặt này không xứng với đôi mắt ấy. Tuy rằng ‘dịch dung thuật’ hiện đại rất phát triểu, nhưng vẫn có thể nhìn ra, hoặc là, K cố ý để lộ sơ hở?
Vỗ vỗ mu bàn tay của K, Long Hiên nói nhỏ, “Nếu ngươi có tâm muốn hại ta, ta đã sớm chết oan uổng, hiện tại lo lắng có quá muộn? Đằng nào cũng bị ngươi nắm được nhược điểm, không ngại tặng ngươi mấy cái nữa, dù sao có rận không sợ ngứa. Một ngày nào đó, ngươi sẽ lộ ra mặt thật của ngươi đi.”
K nới lỏng tay hắn, cười lạnh, “Biến.”
Long Hiên lôi kéo Phương Nam rời đi. K ánh mắt cô độc, âm trầm nhìn theo bóng lưng hắn, “Đồ kiêu ngạo, đáng ghét.”
Bởi vì trên người cả hai đều dính máu, Long Hiên bảo lái xe đi mua hai bộ quần áo. Sau đó, bọn hắn chưa về nhà, mà vào khách sạn. Phương Nam nhìn Long Hiên nhận chìa khóa phòng, trong lòng càng ngày càng khẩn trương.
Nó cũng biết tình trạng của mình hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-dai-hau-cung/1288487/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.