Vào một buổi tối, khi Nguyệt Tâm và Hạo Minh cùng ngồi ngắm trăng trên ban công, Hạo Minh bất chợt nói: "Tâm à, anh biết rắng cuộc sống này có thể không hoàn hảo, nhưng anh cảm thấy rất hạnh phúc khi có em bên cạnh.
Chúng ta đã cùng nhau trải qua rất nhiều, và anh tin rằng chúng ta sẽ còn nhiều kỷ niệm đẹp trong tương lai."
Nguyệt Tâm mỉm cười, tựa đầu vào vai Hạo Minh và nói: "Em cũng cảm thấy như vậy, Hạo Minh. Cuộc sống này có thể đơn giản, nhưng nó lại mang đến cho em niềm vui và hạnh phúc thật sự. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn và xây dựng một tương lai tươi đẹp."
Hai người cùng nhìn lên bầu trời đêm, ngắm những vì sao lấp lánh. Ánh trăng tròn sáng chiếu rọi xuống, mang đến một cảm giác bình yên và lãng mạn. Họ biết rằng, dù không còn sức mạnh siêu nhiên, nhưng tình yêu và sự gắn bó giữa họ vẫn mãi mãi bền chặt. Và họ sẽ cùng nhau viết tiếp những trang cuộc đời, với niềm tin và hy vọng về một tương lai tươi sáng.
Tâm tiếp tục phát triển và trở thành điểm đến quen thuộc của người dân trong thị trấn. Sự kết hợp giữa võ thuật, yoga và văn hóa đọc sách đã tạo nên một không gian hài hòa, nơi mọi người có thể rèn luyện sức khỏe, tìm kiếm sự bình yên trong tâm hồn và chia sẻ kiến thức.
Nguyệt Tâm và Hạo Minh đã trở thành những nhân vật được yêu mến trong cộng đồng. Họ không chỉ là những người thầy, người bạn mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-co-nguyet-thuy-kiep-nay-ta-va-nguoi-lieu-con-co-duyen-khong-/3574376/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.