Vừa tới cổng trường, cả hai dừng lại để hít thở sâu, chuẩn bị tinh thần đối mặt với mọi người. Nguyệt Tâm nhìn Hạo Minh, nắm chặt tay anh, “Chúng ta sẽ ổn thôi. Cứ bình tĩnh mà giải thích.”
Hạo Minh mỉm cười, gật đầu, “Ừ, chúng ta sẽ làm được.”
Bước vào sân trường, họ cảm nhận ngay ánh mắt tò mò và lo lắng từ bạn bè và thầy cô. Cả hai bước nhanh đến văn phòng hiệu trưởng, nơi họ biết rằng cần phải giải thích rõ ràng mọi chuyện.
Hiệu trưởng nhìn hai người với ánh mắt nghiêm nghị, “Các em có biết mình đã vắng mặt bao lâu không? Và không ai biết các em ở đâu cả.”
Nguyệt Tâm hít một hơi sâu, rồi bắt đầu kể lại câu chuyện đã chuẩn bị sẵn, “Thưa thầy, chúng em thực sự rất xin lỗi vì đã làm mọi người lo lắng. Chúng em đã gặp một số vấn đề gia đình khẩn cấp và phải rời đi gấp mà không kịp báo trước. Trong quá trình đó, chúng em bị mất liên lạc và không thể liên hệ với mọi người.”
Hiệu trưởng nghe xong, trầm ngâm một lúc rồi nói, “Dù sao, điều quan trọng là các em đã trở về an toàn. Nhưng các em cũng cần phải chịu trách nhiệm cho việc vắng mặt này. Chúng ta sẽ cần thông báo với phụ huynh và có thể phải làm thêm bài tập để bù lại thời gian đã bỏ lỡ.”
Sau khi ra khỏi văn phòng, cả hai cảm thấy nhẹ nhõm phần nào. Tuy nhiên, họ biết rằng còn một việc quan trọng nữa cần phải đối mặt: gặp lại gia đình sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-co-nguyet-thuy-kiep-nay-ta-va-nguoi-lieu-con-co-duyen-khong-/3574361/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.