Hạo Minh ngồi đối diện Minh Nguyệt Tâm, vẻ mặt đầy căng thẳng. "Nguyệt Tâm, có một điều anh cần nói với em," anh bắt đầu, giọng nói run rẩy.
Nguyệt Tâm ngước mắt lên nhìn anh, ánh mắt đầy tò mò và lo lắng. "Anh nói đi, Hạo Minh," cô khẽ đáp.
Hạo Minh hít một hơi thật sâu, cố gắng gom đủ can đảm để thổ lộ tất cả. "Sau khi em... rời đi, anh đã gặp một hệ thống AI. Hệ thống này đã giúp anh..."
Nhưng trước khi anh có thể nói hết câu, một tiếng gió lớn nổi lên, cuồn cuộn quanh họ. Nguyệt Tâm cố lắng nghe, nhưng âm thanh gió quá to khiến lời nói của Hạo Minh trở nên mơ hồ.
"Hạo Minh, anh nói gì cơ? Em không nghe thấy!" Nguyệt Tâm hét lên, cố gắng vượt qua âm thanh của gió.
Bất ngờ, một cơn lốc xoáy đen tối xuất hiện, nuốt chửng cả hai người. Thế giới xung quanh họ biến thành một khu rừng âm u, đầy những cây cối rậm rạp và bóng tối đáng sợ.
Cả hai ngã nhào xuống đất, cảm giác choáng váng và mệt mỏi lan tỏa. Nguyệt Tâm nhìn quanh, cố gắng nhận ra bất cứ điều gì quen thuộc. "Chúng ta đang ở đâu thế này?" cô hỏi, giọng đầy sợ hãi.
Hạo Minh đứng dậy, cố gắng tìm hướng. "Anh không biết, nhưng chúng ta phải cẩn thận. Khu rừng này có vẻ rất nguy hiểm."
Họ đi liền mấy ngày trời, luôn cảm thấy như đang đi vòng quanh một chỗ. Nhờ có sự chỉ dẫn của Cục Than về các loại cây cỏ ăn được và cây cỏ có độc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-co-nguyet-thuy-kiep-nay-ta-va-nguoi-lieu-con-co-duyen-khong-/3574353/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.