Tấm biển Tần phủ treo lên hoa cầu màu đỏ ở giữa, lụa màu đỏ từ hoa cầu xếp thành hai đầu tấm biển, ngay cả cổ hai con sư đá một trái một phải cũng treo lên màu đỏ vui mừng.
Hôm nay, chính là ngày nhị thiếu gia Tần gia thành thân.
Không có mười dặm giăng đầy lụa đỏ, không có nhạc trống đón dâu, không có khách khứa tới lui, thậm chí không thấy tân nương kiều diễm kia.
Tần An từ sớm đã rời giường rửa mặt chải đầu, để cho bọn nha hoàn hầu hạ thay quần áo.
Trường bào đỏ thẳng buông xuống bên chân, kim chỉ uyển chuyển phác họa ra uyên ương linh động, bên hông buộc thắt lưng màu đen viền tơ vàng với hoa văn đám mây, tóc đen buộc lên, đầu đội mũ vàng khảm ngọc tím, mày kiếm mắt sáng, mắt đào đầy nước.
Hôm nay, hắn muốn lấy tư thái tốt nhất đi nghênh đón tân nương của hắn, phu quân của hắn, Thẩm Nhuận Trần của hắn.
Pháo đỏ thẫm treo ở cửa, bùm bùm vang lên không ngừng, ánh đỏ nổ tung, âm thanh giống như gào thét, chấn động đến màng nhĩ người ta phát đau, ngay cả đèn lồng đỏ treo trên cửa cũng bị nổ đến lung lay đắc ý.
Tần lão gia một mình đứng ở trong phòng, nghe pháo nổ ngoài phòng đồng loạt vang lên, tựa như không liên quan đến mình.
Tần An rốt cuộc từ trong phòng đi ra, trên hành lang sớm đã có người đang chờ hắn.
Hắn nhìn thoáng qua, lập tức đi thẳng, lại đột nhiên bị nắm chặt cổ tay.
Tần Tuyên nắm chặt tay áo hắn, cắn răng nói: “Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi/1155592/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.