Về nhà, Xuân Hy được Văn Cửu cõng vào nhà. Mọi người tò mò nhìn xem có phải cô mới đi đánh lộn mà ra nông nỗi này không.
"Cái đầu sao thế, chân gãy à" Anh Xoài đang đứng tập cho mấy học viên thì mấy đứa nó chỉ trỏ phía sau. Anh quay lưng hốt hoảng chạy lại coi Xuân Hy như thế nào.
"Không sao, té nhẹ thôi, chân bị trật nhẹ à" Xuân Hy vẫy vẫy tay ý bảo không sao.
"Không sao con khỉ, để mẹ thấy coi chừng bị cấm đi ra đường luôn quá" Ba cô nhìn vết thương trên đầu được băng bó tử tế.
"Ầy không sao" cô nhéo nhéo vai Văn Cửu kêu lên lầu. Văn Cửu gật đầu chào hai người rồi cõng Xuân Hy lên lầu.
"Ối" mẹ cô đang ăn miếng dưa , nhìn thấy cô thì miếng dưa trên tay rớt xuống đất.
"Hi mẹ..." Xuân Hy leo xuống lưng Văn Cửu đi cà nhắc ngồi kế mẹ cô.
"Mẹ nghe con giải thích, đây chỉ là vết thương- á" mẹ cô cốc một cái lên đầu cô.
"Đứa con ngốc, không biết bảo vệ bản thân" mẹ cô xót xa nhìn vết thương trên đầu cô.
"Mẹ ơi" cô ôm lấy mẹ rồi cười.
Văn Cửu đứng xem cũng cười theo, chạm phải ánh mắt của mẹ Xuân Hy.
"Ấy chết ăn gì chưa con" Mẹ cô đẩy cô ra đi lại chỗ Văn Cửu. Vỗ vỗ vai cậu xem coi cậu có bị thương gì không rồi đi vào bếp.
Xuân Hy:....
"Dạ chưa cô, Xuân Hy cũng chưa" Văn Cửu cười cười đi lại đỡ Xuân Hy thì bị cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-vong-vinh-cuu/3613989/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.