Lão thái gia đứng trước mở khóa, ông đưa tay vào một hộc đá ở trên vách rồi gõ trái gõ phải, sau khi đã đóng tất cả các cơ quan, lúc này mới yên tâm dẫn mọi người vào trong căn phòng.
Bên trong phòng trống không, ngay cả bàn ghế cũng không có chứ chẳng nói đến mấy đồ nội thất khác. Trong lúc mọi người đang thắc mắc không biết bảo bối gia truyền được cất ở đâu, thì lão thái gia cầm cây trượng đập một nhát thật mạnh xuống nền, mặt đất bỗng lõm xuống lộ ra một cửa động, ở bên cạnh có hàng cầu thang đưa thẳng xuống phía dưới.
“Thì ra là có cơ quan này?” Nhị thiếu gia kêu, đang định đi lên thì bị lão thái gia vừa kịp giữ chặt lại, trong giây lát chỉ thấy trên cửa động bắn ra một loạt những mũi tên dài sắc nhọn. Nhìn đến đây ai cũng không tránh khỏi lạnh người.
Chờ tên dài bắn xong, lão thái gia lúc này mới dẫn mọi người đi vào.
Đi đến đáy động, mọi người mới phát hiện, phía dưới là một thạch thất nhỏ. Ở giữa thạch thất có một chiếc bàn đá, ngoài ra không còn gì khác.
Tam thiếu gia hỏi: “Ông nội, Chén Bạch Linh Lung ở đâu?”
“Ngay trên bàn đá.” Lão thái gia đã đóng hết bẫy bên trong thạch thất, rồi mới chỉ vào một chiếc đèn làm bằng đồng đặt ở vách tường, nói với Tam thiếu gia: “Lão Tam, con lấy cái đèn ở bên trái kia xuống đây.”
Tam thiếu gia gật đầu, tuân mệnh nghe theo. Sau khi lấy chiếc đèn xuống, ở trong thạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-phung/3043148/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.