Hầu gia khó tin mở to mắt: “Ngươi nói cái gì? Ngươi giấu Kim tằm cổ?”
“Vâng” Đại di nương cúi đầu, nếu không phải bất đắc dĩ, cũng sẽ không nói ra điểm yếu này. Nhưng việc bị người ta phỉ nhổ còn tốt hơn việc bị quy vào tội giết người.
Đối với việc này, Hạ Lan Tử Kỳ cùng Tề Dật Phàm cũng cảm thấy rất bất ngờ, hai người liếc nhìn nhau, xem Hầu gia sẽ xử lý thế nào?
Lúc này, Hầu gia hỏi;”Sao ngươi lại giấu Kim tằm cổ? Rốt cuộc ngươi muốn hại ai?”
“Ơ......” Đối mặt với ánh mắt thăm dò của mọi người, Đại di nương vô cùng cảm thấy khó xử, đương nhiên nguyên nhân thật sự không thể nói ra được, cho nên, bà còn phải tìm cho mình lý do hợp lí, vắt hết óc nói: “Lão gia, thiếp thân không dám hại ai cả. Thiếp thân tìm thấy trên người một nha hoàn.”
“Là nha hoàn nào có bản lĩnh như vậy, còn có thể hạ cổ?”
Đại di nương nói: “Là nha hoàn trong viện của thiếp, Tiểu Vân, đã chết năm ngoái.”
Hầu gia mở mắt khinh bỉ nhìn bà ta: “Đại di nương, ngươi cho là tất cả mọi người đều như trẻ lên ba dễ bị dụ sao?”
“Không không, thiếp thân không dám” Đại di nương vẻ mặt sợ hãi: “Lão gia, đây là thật, chuyện đã xảy ra như thế này. Trong viện của thiếp có một gã gia đinh, tay hắn không sạch sẽ, một lần hắn trộm vòng tay của thiếp nhưng bị thiếp phát hiện đã đánh hắn hai mươi đại bản. Sau này khi hắn dưỡng thương lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-phung/3043116/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.