Trong Vinh Nhã cư, người trong Tề gia tụ tập đông đủ hết trong phòng, nam nữ già trẻ đều trình diện toàn bộ. Bọn họ tuy rằng không biết mục đích của cuộc họp đêm nay, nhưng rõ ràng gõ trống giương cờ như thế này thì nhất định không phải việc nhỏ rồi.
Một đám người vừa tò mò, vừa bất an cung kính đứng chờ phía dưới, chờ Hầu gia mở miệng giải đáp nghi hoặc.
“Mọi người đến đông đủ chưa?”
“Bẩm Hầu gia…, đều đã đến đông đủ.” Gã gia đinh bên cạnh nhanh miệng đáp.
Nghe thấy như vậy, Hầu gia quay đầu nhìn lão thái gia.
Lão thái gia ngồi ở trên ghế làm bằng gỗ lim tơ vàng[1] khảm ngọc, hai tay chống gậy, nhẹ giọng nói: “Con nói đi”
Đã được lão thái gia cho phép, Hầu gia cao giọng nói với mọi người: “Năm ngoái, Ngũ di nương qua đời bất đắc kì tử, chắc mọi người vẫn chưa quên lúc đó cũng đã điều tra nguyên nhân cái chết nhưng sau khi Ngũ di nương được hạ táng, mọi chuyện vẫn còn là bí ẩn.”
Hầu gia liếc mắt nhìn Tề Dật Phàm một cái: “Hôm nay sở dĩ triệu tập tất cả đến đây, cũng là bởi vì Tứ nhi nói nó đã phát hiện nguyên nhân chính dẫn đến cái chết của Ngũ di nương, hơn nữa theo lời của nó, hung thủ kia nằm trong chính các người. Nếu quả thực như thế, kia hôm nay chính là ngày đăng đàn giải oan cho Ngũ di nương.”
Hầu gia nói năng rất có khí phách, mọi người nghe xong hai mặt nhìn nhau, trong lòng rất bất ngờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-phung/3043112/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.