Kỳ thật, nếu Tề Thiên Vũ đã muốn xin lỗi thì theo lý Thanh Lộ không nên tiếp tục làm khó hắn, nhưng mà Thanh Lộ từ nhỏ đến lớn được nuông chiều từ bé, vẫn luôn là viên ngọc quý trên tay cả nhà. Đừng nói là bị người ta đánh, đến một câu nói nặng lời cũng chưa thấy ai dám nói câu nào với nàng, cho nên chuyện hôm nay khiến nàng thấy trong lòng chấn động không nhẹ.
Thanh Lộ suy nghĩ một chút, thấy bên đường cỏ mọc hỗn loạn lập tức nói với Tề Thiên Vũ: “Chỉ cần công tử có thể nhổ hết đám cỏ dại kia, ta sẽ tha thứ cho ngươi.”
Tề Tường Thụy lập tức thất vọng nói: “Thế này thì quá đơn giản, sao có thể gọi là trừng phạt được? Quá nhẹ rồi?”
“Làm sao, huynh sợ thiên hạ chưa đủ loạn đúng không?” Tề Siêu Nhiên tiến lên, dùng ánh mắt khinh bỉ trừng hắn.
Lúc này, lại nghe thấy Thanh Lộ bổ sung: “Không hề đơn giản như vậy, yêu cầu của ta là phải nhổ cỏ nhưng không được dùng tay nhổ.”
“Hả? Không dùng tay, vậy phải làm sao có thể nhổ đây?” Tề Siêu Nhiên kinh ngạc nhìn Thanh Lộ.
Thanh Lộ cười nói: “Cái này ta không biết, tóm lại nếu hắn muốn xin lỗi thì dù sao cũng phải bày tỏ chút thành chứ nhỉ?”
“Được, cái này hay” Tề Tường Thụy ở bên cạnh cười gian trá, đồng thời “Tốt bụng” chỉ cách: “Tam đệ, không dùng tay thì cũng có thể nghĩ ra những biện pháp khác, tỷ như nằm úp sấp dùng răng cắn, cởi giày dùng ngón chân nhổ.” Tề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-phung/3043098/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.