“Ngươi, ngươi......” Hạ Lan Tử Kỳ bị hắn chọc tức thiếu chút nữa là nội thương, thật muốn phun một búng máu lên người hắn.
Thấy Hạ Lan Tử Kỳ xấu hổ trợn mắt nhìn hắn, bộ dạng tàn nhẫn kia như muốn ăn tươi nuốt sống hắn Tề Dật Phàm mỉm cười, vẻ mặt trêu tức, nhỏ giọng dỗ: “Được rồi, không muốn để cho người khác chê cười thì cô ngoan ngoãn nghe lời đi!”
Cảm nhận được rõ ràng ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn vào nàng, giờ khắc này Hạ Lan Tử Kỳ ngượng đến vô cùng, thật sự muốn tìm một cái lỗ để chui vào. Nhưng mà, nàng có giây thế nào cũng không thoát, vạn bất đắc dĩ đành phải chôn mặt vào lồng ngực Tề Dật Phàm, thôi thì bịt tai trộm chuông vậy[1]!
Sự tình cứ như vậy mà qua đi, Hạ Lan Tử Kỳ phúc lớn mạng lớn, trong nguy hiểm nhặt được về cái mạng nhỏ.
Trong Thủy Tiên Các, mọi người thấy tứ thiếu gia đem tứ thiếu phu nhân bế quay về, trên mặt tất cả mọi người đều lộ ra vẻ bất ngờ đến không thể tin được. Lúc này, bà Ngô mụ đúng lúc đi ra, thấy Tề Dật Phàm quả nhiên đưa tứ thiếu phu nhân bình an về nhà, nhất thời mừng rỡ, hô lên: “Tứ thiếu phu nhân đã trở lại! Các ngươi còn thất thần làm gì? Mau mở cửa chuẩn bị đồ rửa mặt, còn cả quần áo sạch nữa!”
Đám nha hoàn trong viện nghe thấy phân phó, lập tức tản ra vâng mệnh làm theo!
Tề Dật Phàm đem Hạ Lan Tử Kỳ đặt lên trên giường, đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-phung/3043040/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.