Thấy Trầm thiếp đã chết. Tề Dật Phàm làm bộ thờ ơ, có vẻ như không biết phải nói thế nào.Muốn hắn phải thể hiện thương tiếc với nữ tử đã cắm sừng lên đầu hắn thì đúng là mặt trời mọc trong đêm! Dù sao bệnh ngốc của hắn cũng chưa khỏi hắn, vì thế chỉ một ngón tay vào thi thể Trầm thiếp, nhìn Hạ Lan Tử Kỳ tò mò hỏi: “Nàng ấy bị sao vậy? Tại sao lại ngủ ở đây?”
Biết hắn có bệnh, nên đối với phản ứng này của hắn, mọi người cũng không cảm thấy kì lạ.
Nhưng Hạ Lan Tử Kỳ nhìn là hiểu ngay, Tề Dật Phàm lại bắt đầu không muốn để ý đến chuyện này, chuẩn bị giao hết cho nàng xử lý. Không còn cách nào khác, Tề Dật Phàm không ra mặt, thân là Tứ thiếu phu nhân đương nhiên nàng phải diễn chính rồi: “Trầm thiếp, nàng...... Đây rốt cuộc là làm sao?” Hạ Lan Tử Kỳ hơi hơi nhíu mi, kinh ngạc ngẩng đầu.
Bên cạnh, có một gã gia đinh mặc y phục bằng vải thô bước lên đáp: “Thưa Tứ thiếu phu nhân, sáng sớm hôm nay nô tài trên đường tới phòng bếp thì thấy một cỗ thể nổi lềnh phềnh trên măt hồ, nô tài liền gọi người tới vớt thi thể đó lên lúc đó mới phất hiện ra đó là Trầm thiếp, cho nên truyền tin đến cho người và Tứ thiếu gia biết trước.”
Hạ Lan Tử Kỳ mày nhíu chặt: “Việc này đã báo cho Hầu gia hay chưa?”
Gã gia đinh kia nói tiếp: “Vừa rồi Tiểu Ngũ đã đi đưa tin.”
Lúc này. Bà Ngô đưa ra đề nghị:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-phung/3043008/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.