Vừa thấy Tề Dật Phàm, Hạ Lan Tử Kỳ lập tức giận đến tái mặt. Cất giọng lạnh lùng nói: “Ngươi tới làm gì?”
“Sao? Không có việc gì thì không được đến sao?” Tề Dật Phàm biết Hạ Lan Tử Kỳ rất ghét hắn nên chắc chắn sẽ không chủ động mời hắn vào, quyết định tự mình đi đến bàn trà ngồi xuống.
Hạ Lan Tử Kỳ liếc mắt nhìn hắn, nghĩ đến chuyện tối ngày hôm qua lại tức giận nói: “Có việc gì nói mau, còn không có thì xin cứ tự nhiên, ta muốn nghỉ ngơi!”
Thái độ của nàng làm Tề Dật Phàm có chút quẫn bách. Kỳ thật, Tề Dật Phàm cũng không có chuyện lớn gì, chỉ là nghĩ tới người vợ bất đắc dĩ phải cưới lại là người yêu thương nên có chút cảm giác trúng thưởng lớn, tâm tình kích động không ngừng, muốn sang đây gặp nàng.
Mà giờ phút này, đã thật sự gặp được nàng rồi, đã thấy được mẫu thuẫn của nàng đối với thân phận hiện tại của mình có bao nhiêu sâu. Tề Dật Phàm ngược lại có chút không biết phải làm sao, không biết nên dùng thân phận nào, thái độ nào để đối mặt với nàng.
Nếu đối tốt với nàng giống như Hoa Tranh, nàng nhất định sẽ cho là mình ý đồ bất chính, Tề Dật Phàm âm thầm hít sâu. Dù sao nàng đời này nhất định là người của mình rồi, cho nên thứ bọn họ có chính là thời gian cứ dần dần thay đổi cách nhìn của nàng đối mình là được. Chờ thời cơ chín muồi, sẽ đem hết thảy chân tướng nói cho nàng biết cũng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-phung/3042975/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.