Phu nhân đi rồi, Tứ di nương không cần kiêng dè nắm chặt tay Hạ Lan Tử Kỳ, vẻ mặt cảm kích: “Tứ thiếu phu nhân, cô chính là quý nhân phù trợ cứu mạng ta. Nếu không có cô, ta sợ là đã người ta hại chết không minh bạch!”
Hạ Lan Tử Kỳ bỗng vui vẻ nói: “Quen biết đã là duyên, Tứ di nương đừng nói như vậy.”
Tứ di nương ánh mắt tràn ngập vẻ hiền lành, hảo tâm dặn dò: “Tứ thiếu phu nhân vừa thấy đã biết là người tâm địa thiện lương. Nhưng mềm lòng lại dễ gặp tai họa, đừng thấy bọn họ một đám thú đội lốt người đó, thật ra tâm địa đều đen tối! Cô mới đến, còn chưa có thấy được thủ đoạn của các nàng, phải để sau này kia! Cô phải nhớ phòng bị nhiều một chút, nếu về sau ở trong phủ gặp khó khăn gì chỉ cần ta có thể giúp đỡ, tuyệt không chối từ!”
Tuy Hạ Lan Tử Kỳ không có ý định ở lâu trong quý phủ, nhưng là dù sao cũng phải để cho mình một đường lui chứ? Vì thế nói: “Ta đã biết, đa tạ Tứ di nương khuyên bảo! Sợ là sau này Tử Kỳ không tránh khỏi làm phiền đến di nương!”
“Nếu chúng ta đã hợp ý như thế thì cùng đừng khách khí với ta!” Tứ di nương vỗ vỗ lên tay Tử Kỳ.
Sau khi hoàn thành việc châm cứu, Hạ Lan Tử Kỳ lại kê đơn thuốc cho Tứ di nương. Bận rộn xong hết việc thì đã gần trưa, Tứ di nương cảm kích tạ ơn cứu mạng của Hạ Lan Tử Kỳ, sống chết không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-phung/3042877/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.