Tiễn tiểu nha hoàn đi rồi, Hạ Lan Tử Kỳ rời giường, đè xuống dạ dày của mình, cảm giác không còn đau nữa rồi. Nhưng nàng vẫn không yên lòng, lấy hai hạt đậu đen bỏ vào trong miệng, cảm thấy được vị đậu, vậy là trùng độc đã bị phun ra ngoài hết, nàng thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may nàng theo sư phụ học y thuật, đối với cổ thuật cũng hiểu biết một chút, nếu không với con sâu độc này, sợ là ở trong cơ thể lâu dài mà không hay không biết.
Theo Hạ Lan Tử Kỳ đoán, bụng nàng chỉ vừa mới thấy đau, rất có thể là mới trúng độc.Trùng độc mới chỉ đến trên vách dạ dày, nhưng nàng lại không biết đây là loại cổ độc gì nên không dám kết luận.
Chỉ là nàng cùng người khác từ trước đến nay không thù không oán, là ai lại hạ độc thủ như vậy? Hạ cổ nàng với mục đích gì? Điều này làm Hạ Lan Tử Kỳ nghĩ đến nát óc cũng không thông.
Duy có một điểm đáng nghi ngờ, lúc nàng ở trên núi đợi không hề xảy ra chuyện gì.Nhưng khi vừa về đến nhà, tự nhiên lại trúng cổ! Chẳng lẽ cổ này có liên quan đến người nhà nàng sao? Thật vô lí quá? Nàng đã đáp ứng gả đi, cũng không cùng bọn họ tranh giành gia sản, đâu cần thiết phải hạ cổ nàng?
Hạ Lan Tử Kỳ vì suy nghĩ việc này mà như lọt vào màn sương, nằm trên giường suy nghĩ miên man, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân. Ngay sau đó, có người kêu lên: “Nhị tiểu thư.Lão gia, Đại di nương, Nhị di nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-phung/119655/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.