Căn phòng nhỏ, là biệt hiệu gian phòng độc dược của Cố Tịch Tịch. Dần dần, mọi người đều gọi cái nơi đáng sợ đó là căn phòng nhỏ. Tốt xấu gì cũng có thể hóa giải một ít cảm giác sợ hãi. Nó chiếm diện tích khá lớn trong Cố trang. Lúc trước, Cố Tịch Tịch chỉ là tùy ý chọn một nơi để xây căn phòng nhỏ này, mà bởi vì bên trong đáng sợ nên không ai dám xây phòng mình ở bên cạnh. Cho nên, căn phòng nhỏ của Cố Tịch Tịch ngạo nghễ nằm riêng một mảnh đất trống rộng lớn. So với các phòng to lớn trong Cố trang, căn phòng nhỏ thoạt nhìn giống tiểu đệ đệ vô tội đáng thương.
Hiện giờ căn phòng nhỏ đã sập xuống, dưới ánh sáng chợt lóe và chấn động nhỏ, nhưng cũng đủ khiến Cố trang thập phần hoảng sợ. Còn tiếng thét thê lương thảm thiết trước đó của Cố Tứ, thật ra cũng không tính là âm thanh đặc biệt kì lạ gì của Cố trang.
Cố Tịch Tịch phi thân tới nơi đã không còn gọi là phòng nữa, mà là một đống hỗn độn, đôi mắt xinh đẹp sắp khóc, suýt chút nũa gục ở trong lòng Cố Lạc khóc rống lên.
Nàng thấy đau lòng quá!
Tro bụi bay loạn, cách đó không xa - Âm Cố đứng cầm kiếm, mặt không chút thay đổi.
Cố Tịch Tịch chấn động, chỉ dưới đất thất thanh hỏi: "Âm Âm, muội làm?"
Âm Cố lười nói chuyện, xoay người bước đi. Mới vừa nện bước, Cố Tịch Tịch khẽ kêu, bước qua đống đổ nát bay tới sau lưng Âm Cố. Âm Cố lấy kiếm gạt ra một chưởng của Cố Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-co-2/1364763/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.