Khách điếm người ra người vào, ồn ào, nhưng chiếc bàn ở cạnh cửa này không hề bị quấy nhiễu bởi điều đó. Cô gái này buông chén không xuống, chỉ vào tỳ bà, ngẩng đầu cười với Âm Cố:
"Cô nương quả nhiên hảo nhĩ lực."
Âm Cố phủ y nhập tòa, đạm thanh nói: "Tiếng đàn của tiểu thư cũng rất êm tai."
Nàng này cười: "Tiểu nữ là Tương Kỳ, là kẻ đánh dàn, không đảm đương nổi danh hiệu tiểu thư."
"Tương Kỳ?" Âm Cố chọn mi, có chút nghiền ngẫm. "Nghệ danh à?"
"Tiểu nữ không hỏi về Âm Cố cô nương, Âm Cố cô nương cũng đừng quản tiểu nữ có phải là tên thật hay không." Tương Kỳ lấy ra một phong thư từ thắt lưng, chỉ tay nhẹ nhàng đẩy qua. "Tương Kỳ phụng mệnh phu nhân, tới đón nhị tiểu thư."
Âm Cố cúi mắt, trên phong thư có bốn chữ "Ngô muội thân khải".
"Tang Tử cô nương đã chịu sự nhờ vả của phu nhân, mới thỉnh cô nương đến Đê Hạ đỡ đẻ cho lão phu nhân." Tương Kỳ hơi ghé mắt,
"Nếu cô nương không tin, tiểu nữ còn mang theo một con bồ câu, trong vài ngày có thể trao đổi dùm các người."
"Không cần."
Âm Cố chậm rãi nói. Khi Hỉ Mi nói muốn đi tìm tỷ tỷ của nàng, Tang Tử cũng đã nhắc nhở Âm Cố người phía sau nàng tựa hồ chính là tỷ tỷ của Hỉ Mi. Nhưng vì sao nàng ấy không tự mình ra mặt xử lý gia sự nhà mình, mà lại phải thỉnh cầu người khác làm Âm Cố cũng rất ngạc nhiên. Âm Cố xoay người, thấy Hỉ Mi đang thập phần tò mò nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-co-2/1364730/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.