Sáng sớm hôm sau, Âm Cố tỉnh lại trong tiếng sấm sét. Kinh trập(vào ngày 5 hoặc ngày 6 tháng 3) vừa qua mấy ngày, mà sáng sớm đã có tiếng sấm cuồn cuộn, ban ngày vẫn còn rất tối. Âm Cố quen dậy sớm, nằm cũng không thoải mái, liền khoác áo đứng lên đốt đèn.
Trên nóc nhà đã có tiếng mưa rơi thưa thớt, mở cửa sổ ra là có một trận gió lạnh xông vào, làm như cũng không thích quanh quẩn ở bên ngoài. Áo trên vai Âm Cố bị gió thổi rớt ra, nàng cũng không quản, chỉ ngẩng đầu nhìn giọt mưa rơi xuống ở mái hiên. Cây du ở trong viện lắc lư theo mưa gió, cái lồng chim Hỉ Mi treo tại nhánh cây đu đưa dữ dội. Chỉ chốc lát sau mưa lớn hơn. Nghe nói từ đầu đến cuối kinh trập đều mưa rất to, mạnh mẽ hơn giao long, đúng là giống thật. Ít nhất cũng làm hai con hoạ mi cả kinh ở trong lồng kêu to, nghe hơi thê thảm. Âm Cố đẩy cửa đi ra ngoài bung dù vào màn mưa đem lồng chim vào nhà.
Hai con hoạ mi ướt sũng, ủ rũ cuộn mình ở bên trong. Khiến cho Âm Cố nhớ đến Hỉ Mi, nữ tử vô duyên vô cớ ở trên giường khóc đến rối tinh rối mù.
"Thật là, có ai mà tặng chim bao giờ." Âm Cố lắc đầu, đi ra bếp.
Vét gạo đi làm điểm tâm, nhóm lửa xong nàng để lồng chim ở một bên. Bồ câu đưa tin của nàng cũng từ ngoài cửa bay vào, lông hơi ướt. Nó đứng ở trên bếp, nhẹ giọng kêu "cục cục".
Âm Cố nắm nắm gạo để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-co-2/1364702/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.