Ngu Tử Diên lúc sắp chết quá tuyệt vọng, trên vai lại cõng theo toàn bộ oan hồn của Liên Hoa Ổ, vừa mới tắt thở đã trở nên tà ác ngụt trời tựa quỷ vương.
Những oan hồn kia từng giờ từng phút đều lôi kéo nàng, kêu la muốn báo thù và giết người, nàng cố gắng tỉnh táo, nàng không thể bỏ xuống Giang Trừng được, chỉ có thể lúc tỉnh lúc mê đi theo sau hắn, thế nhưng đa số thời gian đều dùng để trấn áp ác ý trong đầu.
Giang Trừng mất tích vài tháng, cuối cùng cũng nhấc theo mười mấy thủ cấp của Ôn cẩu trở về, kết minh cùng Lam thị thiếu chủ, giơ lên ngọn cờ phạt Ôn, thế như chẻ tre giết vào Vân Mộng. Vào ngày giành lại được Liên Hoa Ổ, hắn ngửa đầu nhìn sắc trời, tự tay vớt toàn bộ cá tôm trong hồ lên, sau đó cẩn thận để vào chậu nhỏ, rồi thân thể lệch đi, gieo mình vào làn nước bốc mùi xác chết thối rữa.
Ngu Tử Diên tới chậm, chỉ nhìn thấy bọt khí nổi lên trên mặt nước đục ngầu.
Mây đen kéo tới từ chân trời, trong đó lộ ra từng đạo sấm sét, âm thanh điếc tai nghe không ra khóc lóc đau khổ, tiêu biến vào đêm tối mịt mù.
Chạm không được.
Nàng không chạm vào được.
Ngu Tử Diên quỳ gối bên bờ, trừng mắt nhìn bàn tay của mình. Đôi tay này rõ ràng có thể giết chết dã quỷ, chém nát oan hồn, cớ sao lại không kéo được nhi tử muốn tìm cái chết của nàng về.
Mặt nước ùng ục bốc lên bọt khí to lớn bởi vì tiếp xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-trung-mau-than/652187/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.