Tông Khúc Mặc cười dài theo sau Hoàng Phủ Chương, xem Hoàng Phủ Chương khẩn trương hề hề che chắn cho mình, không khỏi cười nói: “Ta có thể tự bảo vệ chính mình được.”
“Không được, ngươi chỉ là một thư sinh, tay trói gà không chặt, ta đương nhiên phải bảo đảm an toàn của ngươi.” Hoàng Phủ Chương cũng không quay đầu lại nói lời từ chối.
“Ta nói đại ca a……”
“Ân?”
“Vừa rồi tựa hồ là ta đem ngươi ôm đến trên cây, nhanh như vậy ngươi liền đã quên? Muốn hay không ta tái làm một lần nữa?” Tông Khúc Mặc trêu tức nói, thân thủ nhanh chóng liền ôm lấy Hoàng Phủ Chương, hiển nhiên là thích thú.
Hoàng Phủ Chương quay đầu lại thân thủ tránh khỏi cái ôm nhiệt tình của y, trầm mặc…… Bừng tỉnh đại ngộ nói: “Ngươi biết võ công!”
“Ta nhớ rõ ta chưa từng nói là không nha.” Tông Khúc Mặc có điểm mất mát thu tay, ưu nhã bày ra chỉ phiến nói.
“Kia cũng thật là……” Hoàng Phủ Chương cúi đầu lẩm bẩm. Bất quá, hắn tổng cảm thấy dường như có cái gì đó không đúng, khả dĩ là do bản thân hắn nội tâm đơn thuần nghĩ đến là không có sâu như vậy……
Dưới sự trợ giúp của Tông Khúc Mặc, hai người rất nhanh tìm đến thư phòng của Vương man di. Trong đêm hai bóng người thon dài nhanh chóng lẻn vào phòng.
Nương theo ánh trăng nhìn chung quanh bài trí bên trong thư phòng – trên bàn là văn phong tứ bảo (bút, mực, giấy, nghiêng) được xếp gọn gàng ngăn nắp, từ trên xuống dưới là những tập văn nổi tiếng xưa nay, trên tường là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-quan-nhap-hoai/1353507/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.