Tông khúc Mặc bất ngờ từ sau lưng ôm lấy Hoàng Phủ Chương đang không kịp phòng thủ, ướt sũng thân mình kề sát trụ hắn, xuyên thấu qua chất liệu y phục mỏng manh cảm thụ được hắn rắn chắc lại phiếm nhiệt thân hình.
Hoàng Phủ Chương cứng ngắc mà đứng thẳng thân thể, cúi đầu nhìn nhìn chung quanh hắn kích thước trên lưng áo cánh tay như ngọc thạch yên chi, bất khả mở miệng nói cự tuyệt, liền ngay cả hít thở cũng không dám suyễn một ngụm, lẳng lặng mà chờ người phía sau tiếp bước hành động.
Đôi môi Tông Khúc Mặc phả nhiệt khí kề sát bên tai Hoàng Phủ Chương, bên tai Hoàng Phủ Chương lập tức ngượng ngùng mà đỏ ửng lên, phủ ở bên tai môi đỏ mọng bỗng nhiên phun ra mang theo khẩu khí ai oán trong lời nói.
“Vì cái gì bất cáo nhi biệt?”
Hoàng Phủ Chương run lên khe khẽ, chung quy hắn là hiểu lầm chính mình......
“Thực xin lỗi......”
“Nói cho ta biết nguyên nhân, ngươi muốn chạy trốn khỏi ta, phải không?” Tông Khúc Mặc siết chặt cánh tay xong xuôi, trong thanh âm của hắn ẩn chứa uy hiếp bức người.
“Không phải! Ta chưa từng nghĩ như vậy quá!” Hoàng Phủ Chương nghe được khẩu khí của hắn, vội vàng lớn tiếng phủ nhận nói. Hắn cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới muốn chạy trốn, chính là đột nhiên đối mặt...... Có điểm giật mình.
“Đó là vì cái gì? Ta vốn vô tình trách tội vu khống ngươi, là ngươi tự nguyện chuộc tội với ta, đã như thế, ngươi làm sao cần bất cáo nhi biệt?” Tông Khúc Mặc thuận theo hắn bên tai nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-quan-nhap-hoai/1353505/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.