Khuyết Thư: Chung quy sẽ có một ngày bổn vương khiến cho ngươi cam tâm tình nguyện thần phục dưới chân bổn vương.
Xa xa truyền đến tiếng kêu gọi to rõ mà sâu thẳm.
“Sát!” tiếng động rung trời.
Hà Dung Cẩm thấy miệng đắng ngắt, tầm mắt dần dần mơ hồ, khung cảnh đầu người chuyển động trước mắt như sóng lớn nhấp nhô, mãnh liệt lan tràn về phía này, không ngừng bao phủ lấy hắn.
Chẳng lẽ lần này thật sự đã tới bước đường cùng?
Hà Dung Cẩm mở trừng mắt nhìn Ngạch Đồ Lỗ đá tới ngực mình một cước, hai chân giống như bị đổ chì không cách nào nhấc lên được, thân thể cương ngạnh nghiêng sang bên phải một chút, ngay sau đó lồng ngực đau đớn, cả người bị đá ra xa ba bốn trượng.
Hắn phun một ngụm máu ứ, giãy dụa đứng lên, lạnh lùng nhìn Ngạch Đồ Lỗ đang lao tới.
Hắn vẫn còn chưa thua.
Tây Khương dũng sĩ trước khi rơi xuống giọt máu cuối cùng, tuyệt đối không nhận thua.
“Khuyết Thư!” Hà Dung Cẩm không quay đầu lại, nhưng vẫn biết hắn ở đâu.
Lưng đập xuống đất, vừa lúc đè vào miệng vết thương, Khuyết Thư đau đến mức suýt nữa bất tỉnh, lại kiên trì nghiến răng, dùng hết sức lực toàn thân đáp lại một tiếng.
Âm thanh cực nhẹ, trong tiếng gào thét đương rung trời này, có vẻ nhỏ bé như hạt gạo.
Nhưng Hà Dung Cẩm nghe được.
Hắn vô lực cười nói: “Ta không làm vương hậu của ngươi.”
Con mắt lờ đờ sắp nhắm lại của Khuyết Thư đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-nhao-di-vuc-ii-huu-cam-ha-tu-kiem/3134716/quyen-5-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.