Hà Dung Cẩm: Vạn nhất ta lừa ngươi thì sao?
Hà Dung Cẩm dần dần thu lại ý trêu tức, lặng im nhìn kiên định cùng tín nhiệm trong mắt hắn, nhất thời lại không muốn dời mắt đi đâu.
Khuyết Thư thử đứng lên, ngồi xuống trước mặt hắn, đưa tay ra đỡ sau gáy, chậm rãi hôn lên môi hắn. Từng động tác đều chậm rãi mà cẩn thận, không có lúc nào là không chú ý vẻ mặt phản ứng của Hà Dung Cẩm, giống như chỉ cần đối phương mở miệng, lập tức sẽ dừng lại.
Hà Dung Cẩm lại ngây dại, khi Khuyết Thư đưa đầu lưỡi thăm dò vào trong, hắn lại phối hợp cực kỳ mà hé miệng.
Lưỡi với lưỡi dây dưa tựa như củi khô lửa bốc, không thể vãn hồi.
Khuyết Thư vốn lúc đầu còn có chút không chế sau khi có được hồi âm của đối phương liền hóa thành ngựa hoang đứt cương, hoàn toàn thể hiện bản chất phóng túng.
Ánh lửa nhảy nhót.
Hai thân ảnh càng quấn càng chặt.
Hà Dung Cẩm bị áp đảo trên mặt đất, thuận thế ôm lấy lưng đối phương, không cẩn thận chạm vào miệng vết thương, khiến Khuyết Thư đau đến nhíu mày, khe khẽ cắn môi dưới. Mặc dù phản ứng này chỉ thoáng qua lại rất nhỏ, nhưng Hà Dung Cẩm đang môi dán môi với hắn, mặt với mặt lại kề sát nhau, bất kỳ một động tác nhỏ nào cũng không lọt khỏi mắt, cho nên hắn lập tức giãy thoát khỏi trầm luân, vội vàng rụt tay lại đẩy lên vai Khuyết Thư, kéo giãn khoảng cách hai người.
Khuyết Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-nhao-di-vuc-ii-huu-cam-ha-tu-kiem/3134711/quyen-5-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.