Khuyết Thư: Quyết không tin 
Hộ vệ ở lại tiếp tục tìm hiểu tình huống, Tháp Bố cùng với Hà Dung Cẩm lợi dụng tối trời lén lút rời khỏi trấn. Mặc dù Xác Châu bày bố trọng binh trong trấn, nhưng đối với cao thủ như Hà Dung Cẩm và Tháp Bố mà nói, thực không đáng nhắc tới. 
Tháp Bố thấy Hà Dung Cẩm dùng một chân nhảy tới trước, lo lắng nói: “Chân của tướng quân…” 
Hà Dung Cẩm khoát tay nói: “Không ngại.” 
Trong núi so với trong trấn tối gấp mấy lần, hai người vừa vào núi, liền giống như nhảy vào cái bao tải đen tuyền, đưa tay không thấy ngón. 
Tháp Bố sợ Hà Dung Cẩm đi lạc, vội nói: “Tướng quân theo sát ta.” 
Hà Dung Cẩm nói: “Ta nghe tiếng bước chân của ngươi, không sao.” 
Tháp Bố lúc này mới an tâm lao về phía trước. 
Đi chừng một canh giờ, bọn họ đã ở sâu trong núi. Hà Dung Cẩm đột nhiên chỉ vào ánh lửa gần đỉnh núi hỏi: “Phải ở đó không?” 
Tháp Bố biến sắc nói: “Không phải, nhưng lại cách đó không xa! Vương tuyệt sẽ không nửa đêm đốt lửa.” 
Hà Dung Cẩm nhất thời minh bạch ngụ ý của hắn, trong lòng cấp bách, đang định giục hắn lên đường, chợt nghe phía trước truyền tới tiếng tất tất tác tác, giống như tiếng người đi ngang qua bụi cây. 
Hà Dung Cẩm vội kéo Tháp Bố nhảy lên đại thụ bên cạnh. 
Chỉ lát sau, liền thấy một đội nhân mã chạy tới, giống như đang tìm thứ gì, rất nhanh thì đi về phía chân núi. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-nhao-di-vuc-ii-huu-cam-ha-tu-kiem/3134707/quyen-4-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.