Hà Dung Cẩm: Ta dù không có vũ khí, lại vẫn có thể giết người như thường. 
Tà dương miễn cưỡng chiếu khắp thôn xóm, khói bếp lượn lờ, tan vào trong ánh chiều. 
Khuyết Thư đẩy Hà Dung Cẩm đi một vòng gần doanh địa. 
“Ngươi không cảm thấy việc này kỳ lạ?” Hà Dung Cẩm thấy quanh mình không còn ai khác, rốt cuộc mở miệng. 
Khuyết Thư hỏi: “Ngươi là nói Tạp Tát, trụ trì hay là Mật Gia Diệp Hộ?” 
Hà Dung Cẩm nói: “Đều có.” 
Khuyết Thư cước bộ dừng lại, ngẩng đầu nhìn trời, một lát mới nói: “Đích xác.” 
Hà Dung Cẩm nói: “Dù ngươi có thực sự tự tay viết xuống Tây Khương phải chúc quốc Đột Quyết thì cũng là làm nhục ngươi mà thôi, đối với Đột Quyết căn bản không có nửa điểm tốt, chỉ được cái tăng thêm thù hận hai nước.” 
Khuyết Thư im lặng nghe. 
“Lại còn, đám tăng nhân đó võ công thường thường, chỉ có Tạp Tát cùng trụ trì là hơi mạnh một tý. Ngươi là Tây Khương vương, bọn họ sao chắc chắn được ngươi không có cao thủ theo đuôi mà phái ra một đám ô hợp như thế?” 
Khuyết Thư nói: “Bên cạnh ta thật sự có cao thủ, có điều hắn không theo ta, mà là ta theo hắn.” 
Hà Dung Cẩm làm ngơ tiếp tục nói: “Kì quái nhất chính là trụ trì cung khai ra Mật Gia Diệp Hộ. Trong tình huống này, hắn có thể thuận miệng kéo một người nào đó, tốt nhất là kẻ địch của chủ tử hắn, vậy vừa bảo vệ được bí mật của chủ nhân, lại vừa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-nhao-di-vuc-ii-huu-cam-ha-tu-kiem/3134689/quyen-3-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.