Khuyết Thư:Ta nghĩ không ra trên đời này còn có ai thích hợp hơn cả ta.
Khuyết Thư thấy Hà Dung Cẩm ngồi trên xe lăn không nhúc nhích, thả mềm khẩu khí nói: “Trước ăn chút gì đi.”
Hà Dung Cẩm đẩy xe tới bên bàn, đưa tay nắm hồ lô.
Khuyết Thư sớm đã ở bên đúng lúc đè tay hắn xuống.
Hà Dung Cẩm mí mắt cũng không thèm nhấc, liền dùng nội kình đánh văng tay hắn.
Khuyết Thư dùng tay trái xoa xoa tay phải bị chấn tê rần, “Mượn rượu giải sầu, cũng phải chú ý thân thể.”
Hà Dung Cẩm một ngụm rượu nghẹn cứng trong miệng, không lên không xuống, lát mới nuốt xuống được nói: “Ta uống rượu, đơn giản là ta thích uống.”
Khuyết Thư nghe vậy cư nhiên gật đầu nói: “Cũng tốt.”
Hà Dung Cẩm nhịn nhịn, vẫn nhịn không được hiếu kỳ, hỏi: “Tốt cái gì?”
“Uống rượu thương thân. Ngươi nếu vì uống rượu thương thân mà triền miên nằm trên giường bệnh, bản vương sẽ chiếu cố ngươi suốt cả đời.” Khuyết Thư nói rất chăm chú.
(*) rủa con người ta nữa = =
Hà Dung Cẩm há miệng, cắn răng nói: “Không dám làm phiền! Nếu có một ngày, ta thật sự nằm ẹp trên giường không dậy nổi, ta sẽ lập tức kết thúc bản thân, tuyệt không để Hồn Hồn vương phí tâm một chút.”
Khuyết Thư biến sắc, đang định phát tác, đã thấy Hà Dung Cẩm càng uống rượu ác hơn. Hắn biết luận võ công mình không phải đối thủ của hắn, tiếp tục dây dưa vấn đề này cũng không có kết quả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-nhao-di-vuc-ii-huu-cam-ha-tu-kiem/3134683/quyen-3-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.