Khuyết Thư: Ngươi nên biết. 
Lần này Ngạch Đồ Lỗ không dám tự tiện phỏng đoán thân phận người đến nữa, thẳng đến khi bọn họ tới gần, thấy rõ là Xác Châu, mới xoay người hành lễ. 
“Đây là chuyện gì?” 
Xác Châu thấy Hà Dung Cẩm bị đoàn người khống chế, sắc mặt lập tức trầm xuống. 
Ngạch Đồ Lỗ cúi đầu nhỏ giọng hồi báo. 
Xác Châu nheo mắt lại nói: “Ngươi khẳng định kẻ trộm bảo là bọn họ?” 
Ngạch Đồ Lỗ nói: “Bọn họ mới nãy đã thừa nhận.” 
Xác Châu gật đầu nói: “Thừa nhận là tốt rồi.” Hắn đối Hà Dung Cẩm nói, “Nói cho bọn hắn biết, chỉ cần giao Thiên Thần châu ra, ta sẽ nương tay, thả bọn hắn nhất mã*.” 
Hà Dung Cẩm nói với đám người Kỷ Vô Địch: “Tiểu Khả Hãn nói, chỉ cần các ngươi giao Thiên Thần châu ra, hắn sẽ thả các ngươi nhất mã.” 
(*) nhất mã có 2 nghĩa, 1 nghĩa là ‘một con ngựa’, nghĩa còn lại là ‘một lần’ 
Kỷ Vô Địch cười hì hì nói: “Chúng ta bốn người, ngồi lên một con ngựa chật chội lắm. Không bằng thả hai con, ta với A Sách một con, A Tả với A Hữu một con.” 
Hà Dung Cẩm trong thời gian ngắn đã học được cách bỏ qua lời hắn, lại nói: “Các ngươi không phải muốn rời khỏi kinh đô sao? Đây là cơ hội duy nhất rồi.” 
Kỷ Vô Địch nói: “Nếu chúng ta không lấy Thiên Thần châu, có phải muốn tới thì tới muốn đi thì đi?” 
Hà Dung Cẩm nói: “Có lẽ thế.” 
Kỷ Vô Địch nói: “Ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-nhao-di-vuc-ii-huu-cam-ha-tu-kiem/3134671/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.