Phương pháp đi ăn máng khác mà ta nhắc đến có hai cách, thứ nhất là tìm một nam nhân tốt để gả cho.
Ta từng rất hâm mộ nữ tử cổ đại được cha mẹ ép duyên, chuyện hôn sự khôngcần tự mình quan tâm. Nhưng theo tình trạng trước mắt, ta không cho làphụ thân và đám thê thiếp của ông sẽ quan tâm đến ta, cho dù có nam nhân tốt cũng không tới phiên ta.
Xem ra chỉ có thể đi con đường còn lại — tự lực cánh sinh, gian khổ phấn đấu.
Đúng là được hưởng di truyền từ mẫu thân, có điều ta sẽ không học tập phương pháp bỏ đi đêm khuya, rời nhà trốn theo người mà ta muốn công khai rờiđi, hơn nữa còn phải công khai sống hạnh phúc vui vẻ hơn bọn họ. Ha ha,đến lúc đó, có vàng, có nhà, có cửa hàng, còn lo không có mỹ nam sao!Trọng yếu hơn là, ta có tự do và tự tôn, có được tự do và tự tôn mới làmột con sâu gạo hạnh phúc và khoái hoạt thật sự.
Cắm lên đầu câytrâm vàng cuối cùng, nhìn vào trong gương đồng, tuy rằng không phải quárõ ràng, nhưng vẫn có thể nhìn thấy một khuôn mặt trắng trắng [phấn quádầy], môi và hai gò má hồng hồng [son quá đậm], cùng chu sa như hoa dota liều mạng tô vẽ. Ngước mắt nhìn lên trên đầu, lập tức có thể hìnhdung ra một câu nói quen thuộc trong tiểu thuyết: “Châu châu ngọc ngọcquấn đầy đầu, chỉ thiếu không cắm cả bàn trang điểm lên.”
Vài năm nay, ta theo các vị mẫu thân đi nơi này nơi kia không ít, ai bảo cácnàng muốn quảng cáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-long-ky-da-da-ich-thien/175019/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.