Ta biết ta đứng chỗnày, nhưng không biết chỗ này là chỗ nào, cũng không biết chung quanh có người nào, trên thực tế, thậm chí ta còn không biết sao ta đến được nơi này.
——————–
Ba tháng trước, ta còn là thiếu trangchủ của Lãm Nguyệt sơn trang trong Phong Trữ Thành, là đứa nhi tử nghịch ngợm hay gây chuyện trong mắt phụ mẫu, là tiểu thiếu gia xằng bậy trong mắt bọn hạ nhân. Nhưng qua một đêm, tất cả mọi thứ đều thay đổi.
Ta không nhớ rõ mọi chuyện phát sinh như thế nào, cũng không nhớ chínhmình làm sao còn sống sót, chỉ nhớ gia viên hằng ngày vẫn tràn đầy tiếng cười trở nên tĩnh mịch, những lồng ngực ấm áp ta từng bổ nhào vào đềulạnh ngắt nằm dưới đất, không ai mỉm cười tạm biệt nói với ta: “DuyệtDuyệt bảo bối.”
“Ai, đi thôi, hài tử, theo ta đi đi.” Một bàn tay to vỗ vỗ bả vai của ta. Hắn là bằng hữu của phụ thân, chỉ tiếc khi hắntới, chỉ kịp đắp cho phụ mẫu một phần mộ.
Vì sao ta phải đi? Nơinày là nhà của ta, nơi này có phụ thân mẫu thân của ta, có lão quản gialải nhải, có Tiểu Yến tỷ tỷ thường chải đầu cho ta, còn có đại ca coicửa mà mỗi lần ta đi đâu về thường gọi vang Đại Hoàng Cẩu……
“Ta không đi, ta muốn ở nơi này! Ta muốn ở cùng với phụ mẫu của ta!”
Ta không thể bỏ lại bọn họ…… Ta không thể để bọn họ bỏ lại ta.
“Ngươi không thể ở lại nơi này! Nếu để bọn tặc nhân kia biết có người của Quân gia còn sống, bọn chúng nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-long-ky-da-da-ich-thien/1608965/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.