Hết thảy đều thuận lợi giống như trong tưởng tượng của ta.
Quan hệ của ta và Đa Đa được công khai, rốt cục ta cũng có thể đường hoàngđi vào từ cửa chính của Kim phủ, cũng có thể mang theo A Bích đi cưỡingựa.
Mẫu thân cũng không hoài nghi sự trong sạch của phụthân nữa, nhưng lại quay sang hoài nghi ta không muốn cưới Đa Đa, taphải theo tâm nguyện của Đa Đa, đúng là có khổ mà không nói nên lời.Nhưng nhìn thấy mẫu thân có thể tiếp nhận Đa Đa, ta rất vui mừng.
Phụ thân đối với hành vi của Đa Đa vẫn có chút nghi ngại, nhưng bởi vì takiên trì, hơn nữa trước đó Tiểu Cữu đã cảnh cáo, cho nên phụ thân khôngnói thêm gì nữa chỉ nghĩ cách nên giáo dưỡng A Bích thế nào, để nó không chịu ảnh hưởng của Tiểu Cữu.
Mẫu thân thì không có ý kiến gìlớn, thứ nhất vì Đa Đa là bảo bối đồ tôn của Tiểu Cữu, lại đã có A Bíchlà huyết mạch kế thừa, điều người lo lắng thực sự chỉ là ta sẽ học TiểuCữu không thành thân, ngay cả đứa nhỏ cũng không có.
Những thángngày sau đó chúng ta trải qua rất yên bình lại ngọt ngào, ta dần dần thả lỏng tâm tư, thản nhiên đối mặt với sự kinh ngạc, đồng tình, khinh bỉ,cười nhạo của người ngoài.
Đối với chuyện của ta Hoàng Thượngkhông kinh ngạc, xem ra đã biết được chuyện của ta cùng Đa Đa; ta cũngkhông kinh ngạc, dù sao hắn cũng là Hoàng Thượng.
“Phi Ngọc,ngươi thành thật nói cho trẫm, ngươi không phải tự nguyện đúng không? Là bận tâm đứa nhỏ hay là bận tâm Thất hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-long-ky-da-da-ich-thien/1608960/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.