Lục Hoài Khởi thật khó có thể hình dung tâm tình của mình lúc này, hưng phấn, nhảy nhót lại thấp thỏm, giống như trân bảo mất đi lại tìm được.
Hắn không tự chủ mà siết chặt chén rượu trong tay, mắt hồ ly sắc bén nhìn chằm chằm ra cửa đại điện, rượu trong chén tiết lộ tâm tình hắn không sót chút gì
Ngược lại Minh Hoài đế rất cao hứng.
Trầm Thanh Lê mất tích, hắn vốn cảm thấy có chút đáng tiếc, hắn dốc lòng nghiên cứu nghề mộc nhiều năm, khó có lúc gặp được một người trẻ tuổi lại có thiên phú về phương diện này.
‘Mau, mau mời nàng vào điện’ Minh Hoài đế lập tức thúc giục thái giám đưa Trầm Thanh Lê vào
Tiểu thái giám vội khom người lui ra
Tâm tình vốn bình thản của Mộ Vân Hành lại như bị một trận gió thổi qua, tạo nên những cơn sóng.
Hắn đã quyết định làm một phu quân tốt, một người cha tốt nhưng ánh mắt hắn lại không tử chủ mà nhìn về phía cửa đại điện.
Nếu bọn họ không phải là thân huynh muội thì tốt biết bao
Trầm Thanh Kiểu cảm nhận được Mộ Vân Hành khác thường, trong mắt lóe lên vẻ không vui, một tay gắt gao nắm tay áo của hắn, tựa hồ như muốn tuyên bố chủ quyền của nàng với Mộ Vân Hành
Trầm Thanh Lê mặt che khăn mỏng, chậm rãi đi vào Hoa Dương điện trong cái nhìn chăm chú của mọi người.
Tối nay nàng mặc cẩm y nguyệt sắc, bên trên thêu máy đóa hồng mai, ngoài ra không có trang sức gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-kiep-luong-duyen-ga-cho-dong-han-do-doc/2464121/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.