Khánh vương phi vung cánh tay, Lý phu nhân bị đẩy suýt chút nữa bị té, nhìn theo bóng dáng Khánh vương phi, mắt lóe lên khinh thường.
Ngạo khí cái gì, không phải bị phu quân bỏ mặc, sống như quả phụ sao?
“Vương phi, đợi đã.
Ngài như vậy chúng ta không yên lòng nha, chúng ta sẽ đi cùng ngươi” Lý phu nhân hô lên, vội xách váy chạy theo.
Khánh vương phi muốn một mình đi tìm lão hoang đường kia, không cho người nàng xem náo nhiệt, nàng sẽ không để nàng ta như ý.
Các phu nhân khác cũng mang vẻ hiếu kỳ, vội vàng đi theo hai người
Khánh vương phi thấy vậy, suýt chút nữa ngất xỉu vì tức, lại dám xem việc xấu trong nhà nàng.
Nàng tức giận nhưng cũng để mặc bọn họ, muốn nhìn thì cứ nhìn cho đủ đi, dù sao nàng đuổi một người đi thì lại có người khác đến thôi.
Có các cung nhân chỉ đường, đám người Khánh vương phi rất nhanh đã tìm đến nơi Khánh vương và Trầm Thanh Lê “tư hội”
Khánh vương phi chỉnh lại dung nhan, vẻ mặt tức giận, hùng hổ xông vào phòng, lớn tiếng hô “Mộ Tín Duyên, ngươi lăn ra đây cho ta”
Đám người Lý phu nhân túm tụm đằng sau nàng, vẻ mặt chờ xem kịch vui.
Thế nhưng trong phòng vẫn tĩnh lặng như tờ, không có động tĩnh như các nàng chờ mong, không có chuyện Khánh vương vội vã mặc quần áo, cũng không có cảnh xấu hổ không dám nhìn, cũng chẳng có nữ tử mỹ mạo vội vàng che chắn thân thể.
Những gì các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-kiep-luong-duyen-ga-cho-dong-han-do-doc/2463787/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.