Khi xử lý Xảo Dung, ta thực sự rất bận, điều này không nói dối.
Trước khi đến kinh thành, ta là người mở quán ăn, ước mơ lớn nhất đời ta là tiết kiệm tiền để đổi lấy một tửu lâu.
Vì vậy, ta ngày nào cũng chạy ra ngoài, lượn hết con phố này đến con phố khác, nghĩ cách làm thế nào để dùng số tiền mua cửa hàng mà Dương gia đưa để sinh lời.
Quả không hổ danh là kinh thành, địa điểm tốt, lưu lượng người qua lại lớn.
Ta vừa đề xuất muốn mở tửu lâu, đã bị phủ quyết.
"Ôi chao, phu nhân, hoành thánh là thứ mà đám hạ đẳng bên ngoài ăn, muốn mở tửu lâu ở kinh thành, người trước hết phải có đầu bếp giỏi.”
Người đi cùng là chưởng qũy ngoại viện Dương gia, trông có vẻ giàu kinh nghiệm.
"Người này không dễ tìm đâu, hơn nữa lỡ đâu tìm về lại không hợp khẩu vị đại chúng, vậy thì lỗ vốn.”
"Vậy theo ngươi, làm thế nào mới tốt?”
"Tại hạ cảm thấy, hiện nay kinh thành thịnh hành nhất là lá trà và đồ cổ, đồ cổ này cần có tiên sinh giàu kinh nghiệm ngồi coi quán, bằng không dễ mua phải hàng giả, nhưng lá trà lại là món hời một vốn bốn lời đấy.”
Không cần kinh nghiệm, thậm chí không cần quá nhiều nhân lực.
"Giang Nam có vườn trà lớn, cử người đến đó mua sẽ rẻ hơn ba bốn phần so với kinh thành, vận chuyển về đến cửa hàng, chúng ta tăng giá hai phần để bán, như vậy có thể kiếm được bộn tiền, lại tiết kiệm thời gian và công sức.”
"Ồ? Lại có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-hoa-cach-diep/5018823/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.