Ngày hôm nay, cũng như mọi ngày, Lưu Phong và Đình Nhi lại gặp nhau tại Hàn Nguyệt thủy đàm, hai người cùng ngồi ngắm nhìn bầu trời lúc hoàng hôn. 
Đột nhiên một tiếng hừ lạnh lùng truyền đến. Một đạo thân ảnh nhẹ nhàng đáp xuống. 
"Đình Nhi, chẳng lẽ ngươi đã quên mất lời dặn dò của sư tôn?" 
Đình Nhi vội vàng cúi đầu, cung kính nói: 
-Sư tôn bớt giận, đệ tử biết tội, xin sư tôn cứ trừng phạt đệ tử. 
Lưu Phong quan sát chỉ thấy người mới xuất hiện là một đạo cô rất đẹp, mắt môi đẹp như tranh vẽ, khuôn mặt thanh tú nhưng lạnh lùng, dáng bộ khoan thai nhàn nhã. Lưu Phong nhìn thấy, nhất thời tức ngực, cổ họng khô rát, hô hấp rất khó khăn. 
Đạo cô liếc mắt nhìn Đình Nhi, nói: 
-Biết tội là tốt rồi, hôm nay trở về nhất định ta sẽ nói với chưởng môn sư huynh, xử phạt ngươi. 
Lưu Phong nghe đạo cô trách phạt Đình Nhi, bất giác trong lòng quýnh cả lên, nói: 
-Ngươi, ngươi. dựa vào cái gì mà dám trách mắng Đình Nhi như vậy, nàng ta chỉ là cùng ta nói chuyện, ngoạn thưởng phong cảnh, có làm điều gì sai trái đâu? 
"Nói chuyện, ngắm phong cảnh?" Đạo cô nghe Lưu Phong nói như vậy, liền nghĩ lại cảnh tượng mà mình nhìn thấy. Nói chuyện, ngắm phong cảnh, lâu lâu lại vòng tay ôm một cái, quá đáng nhất là tay của Lưu Phong cứ đặt lên phía trên cặp mông tròn trĩnh của Đình Nhi mà vuốt ve. Hơn nữa tiểu nha đầu này cũng không hề phản đối. Đạo cô thấy vậy đương nhiên là nổi giận lôi đình. Bà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-du-hoa-tung/179462/chuong-06.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.